Nguồn gốc của các ngôn ngữ German, Ý và Celt: Cập nhật ngôn ngữ học năm 2025
Các ngôn ngữ German, Ý và Celt, tất cả đều là nhánh của ngữ hệ Ấn-Âu, đã thu hút các nhà ngôn ngữ học trong nhiều thế kỷ. Khi tiếng German lần đầu tiên xuất hiện bằng văn bản vào thế kỷ thứ hai sau Công nguyên, nó tồn tại như một chữ viết rune và ngôn ngữ duy nhất, rất giống với tiếng German nguyên thủy. Ngôn ngữ này được nói xung quanh bán đảo Jutland và về phía nam về phía dãy Alps. Các nhà ngôn ngữ học ước tính sự xuất hiện của tiếng German nguyên thủy vào khoảng giữa năm 500 trước Công nguyên và năm 2000 trước Công nguyên, phát triển từ các phương ngữ do các đội quân Corded Ware mang đến.
Các ngôn ngữ Ý, bao gồm tiếng Latinh, Oscan và Umbrian, đã phân nhánh khi lần đầu tiên được viết. Tiếng Ý nguyên thủy được cho là có nguồn gốc ở Ý trước năm 1000 trước Công nguyên, dựa trên các chữ khắc Ý ban đầu được tìm thấy ở đó. Nguồn gốc của tiếng Celt nguyên thủy còn gây tranh cãi, với các giả thuyết trải dài từ bờ biển Đại Tây Dương đến dãy Alps của Áo. Một giả thuyết nổi bật cho rằng khu vực biên giới Pháp-Đức là do nồng độ cao của tên địa danh và tên sông Celt.
Các con sông như Main và Meuse được đặt theo tên các vị thần Celt, và Neckar có khả năng bắt nguồn từ gốc Celt "nik", có nghĩa là "nước hoang". Từ vựng của tiếng Celt nguyên thủy thiếu các thuật ngữ hàng hải, cho thấy những người nói nó không phải là thủy thủ; nhà ngôn ngữ học David Stifter lưu ý rằng họ đã mượn các từ 'tàu' và 'cánh buồm'. German, Celt và Ý có chung tổ tiên, thể hiện rõ trong ngữ pháp, cách phát âm và từ vựng cốt lõi. Bằng chứng di truyền gần đây ủng hộ giả thuyết Italo-Celt, cho thấy mối quan hệ chặt chẽ hơn giữa các ngôn ngữ Ý và Celt, đồng thời bác bỏ giả thuyết Italo-German.