Một nghiên cứu quốc tế gần đây, do Carles Lalueza-Fox dẫn đầu, đã phân tích 210 bộ gen từ các địa điểm khảo cổ Phoenicia và Punic. Nghiên cứu tiết lộ sự khác biệt di truyền đáng ngạc nhiên giữa các thành phố Phoenicia và dân số Punic, mặc dù họ có chung văn hóa và ngôn ngữ. Điều này thách thức các giả định trước đây về sự mở rộng của người Phoenicia ở Địa Trung Hải.
Nguồn gốc Phoenicia và Punic
Văn hóa Phoenicia có nguồn gốc ở Levant (Liban và Syria ngày nay), nơi họ phát triển bảng chữ cái đầu tiên. Vào thiên niên kỷ thứ nhất trước Công nguyên, họ đã thiết lập một mạng lưới thương mại hàng hải rộng lớn, truyền bá văn hóa của họ khắp Địa Trung Hải. Carthage, nằm ở Tunisia ngày nay, đã trở thành một trung tâm Phoenicia lớn vào thế kỷ thứ 6 trước Công nguyên. Các cộng đồng liên kết với Carthage được gọi là "Punic".
Kết quả di truyền
Các nhà nghiên cứu đã giải trình tự bộ gen từ hài cốt người được tìm thấy ở 14 địa điểm khảo cổ Phoenicia và Punic trên khắp Bán đảo Iberia, Levant, Bắc Phi và các đảo Sicily, Sardinia và Ibiza. Phân tích cho thấy sự đóng góp di truyền trực tiếp tối thiểu từ người Phoenicia Levant đến dân số Punic ở phía tây và trung tâm Địa Trung Hải. Điều này cho thấy rằng văn hóa Phoenicia lan rộng chủ yếu thông qua truyền bá văn hóa và đồng hóa, chứ không phải di cư hàng loạt.
Ý nghĩa của nghiên cứu
David Reich, một giáo sư tại Harvard, cho biết: “Chúng tôi quan sát thấy rằng hồ sơ di truyền của thế giới Punic là cực kỳ không đồng nhất”. Nghiên cứu làm nổi bật bản chất quốc tế của thế giới Punic, với tổ tiên Bắc Phi và Sicilian-Aegean đáng kể được tìm thấy trong dân số Punic. Những phát hiện này chỉ ra rằng sự pha trộn của người Punic với dân số địa phương là nền tảng trong việc định hình cấu trúc di truyền của họ và chứng minh sự kết nối của các xã hội Địa Trung Hải cổ đại.