Phân tích từ ghép Urdu: Khuôn khổ ngữ nghĩa từ vựng của Lieber năm 2025
Nghiên cứu ngôn ngữ học tiếp tục khám phá mối quan hệ phức tạp giữa ngữ nghĩa và hình thái học trong cấu tạo từ, đặc biệt là trong các ngôn ngữ như tiếng Urdu. Tiếng Urdu, một ngôn ngữ Ấn-Arya, cung cấp một bối cảnh có giá trị để nghiên cứu từ ghép, một quá trình cho phép tạo ra các ý nghĩa sắc thái bằng cách tích hợp các gốc bản địa với ảnh hưởng từ tiếng Ba Tư và tiếng Ả Rập.
Nghiên cứu này sử dụng Khuôn khổ ngữ nghĩa từ vựng (LSF) của Lieber (2004) để kiểm tra các từ ghép Urdu. LSF phân tích các mục từ vựng, nhấn mạnh sự tương tác của chúng trên các ranh giới hình thái. Các nguyên tắc chính bao gồm phân tách, năng lực từ vựng, khả năng áp dụng đa phạm trù và tập trung vào ý nghĩa của từ vị.
LSF giải quyết các hiện tượng như đa nghĩa, dẫn xuất không và không khớp giữa hình thức và ý nghĩa trong cấu trúc từ, cung cấp thông tin chi tiết về từ ghép như một quá trình hình thái. Bằng cách kết hợp LSF với Ngữ nghĩa phân bố (DS) và Lý thuyết phụ thuộc khái niệm (CDT), nghiên cứu đánh giá từ ghép Urdu thông qua sự mạch lạc ngữ nghĩa và tích hợp khái niệm.
LSF cung cấp một cách tiếp cận toàn diện để hiểu cấu trúc ý nghĩa trong cấu tạo từ. Bản chất phân tách của nó cho phép phân tích chi tiết thành phần ngữ nghĩa, thừa nhận tiềm năng ngữ nghĩa của các mục từ vựng vượt ra ngoài tham chiếu đơn thuần. Khuôn khổ này phân tích nhiều danh mục, vượt qua các ranh giới truyền thống giữa các lớp từ, nâng cao khả năng hiểu các thuật ngữ phức tạp bằng cách tập trung vào các đơn vị từ vựng cơ bản.